Thứ Sáu, 6 tháng 5, 2016

EM MUỐN ĐƯỢC BÌNH YÊN

          


         Cuộc sống mệt mỏi quá. Thật sự tôi đang rất muốn buông xuôi chính mình. Ai nói rằng cuộc sống này còn rất nhiều điều tốt đẹp cơ chứ? Riêng tôi chỉ thấy nó toàn là rắc rối, là đau khổ, là thất bại. Dẫu phải biết rằng chung quanh mình vẫn còn nhiều người bất hạnh hơn, nhưng sao lại vẫn thấy bất lực, mệt mỏi thế này?

           Cuộc đời cứ như một con dốc chênh vênh, và chính tôi đang bị lao xuống con dốc đó mà lại không biết cách dừng lại. Giá như tôi không được sinh ra, giá như tôi không tồn tại trên thế giới này… thì tôi sẽ không phải suy nghĩ, không phải chịu biết bao sự đau khổ, sự tuyệt vọng mà tôi đang phải gánh chịu. Thế nhưng, cuộc đời không bao giờ tồn tại 2 chữ Giá như…


           Mệt mỏi với cuộc sống, mệt mỏi với gia đình, mệt mỏi với tất cả mọi thứ xung quanh… coi như cuộc sống đã không còn lối thoát, sẽ dậm chân tại một chỗ mà không thể tiến hay lùi. Cuộc sống tôi đã bị gò bó quá nhiều, có cảm giác như mọi người, thậm chí là cả thế giới đang quay lưng lại với mình…


           Ngoài xã hội, dù bất cứ điều gì xảy ra, tôi vẫn luôn gượng cười để che dấu tất cả. Nhưng có ai biết được đằng sau khuôn mặt ấy là những giọt nước mắt mặn đắng, là những hờn tủi mà chỉ có bản thân mới có thể biết được..../. 

        
              



Miệng ta cười ai biết lòng ta khóc
Mắt ta vui ai biết dạ ta sầu
Trời không lạnh sao lòng ta buốt giá
Phố đông người sao ta thấy cô đơn ...